Thứ Sáu, 8 tháng 1, 2021

Tuyết mềm

 


TUYẾT MỀM

Tôi ra đường vào một ngày tuyết rơi
Tôi bảo Tuyết hãy chơi cùng với tôi
Vừa mới chút đã dịu dàng tan chảy
Để Mùa đông gọi ngang tội giết người.

Soft Snow

I walked abroad in a snowy day;
I asked the soft snow with me to play;
She played and she melted in all her prime,
And the winter called it a dreadful crime.



CÁC TẬP KHÁC - Bí mật của tình

 



Các tập khác

BÍ MẬT CỦA TÌNH 

Đừng bao giờ về tình
Với người bằng lời nói
Bởi lời theo gió thổi
Lặng lẽ và vô hình.

Tôi nói hết với em
Những lời chất trong ngực
Lạnh run trong nước mắt
Sao tình vội đi nhanh!

Sau đó kẻ du hành
Đi qua đường lặng lẽ
Vô hình và kín kẽ
Sao tình thổn thức lên.

Love's Secret

Never seek to tell thy love
Love that never told can be 
For the gentle wind does move
Silently invisibly

I told my love I told my love 
I told her all my heart 
Trembling cold in ghastly fears
Ah she doth depart

Soon as she was gone from me
A traveller came by
Silently invisibly 
He took her with a sigh.





Cô bé bị lạc


 

CÔ BÉ BỊ LẠC

Trẻ em trong tương lai
Đọc trang phẫn nộ này
Để biết rằng ngày trước
Tình yêu, tình mê say
Bị coi là tội ác.

Trong thời đại hoàng kim
Không có mùa đông lạnh
Trai đẹp và gái xinh
Với ánh sáng thiêng liêng
Thích trần truồng dưới nắng.

Cặp đôi trẻ, một hôm
Lòng chất đầy ước muốn
Đưa nhau ra khu vườn
Nơi ánh sáng thần thánh
Vừa xua đuổi màn đêm.

Và trong buổi bình minh
Chơi đùa trên hoa cỏ
Cha mẹ không ở đó
Người quen cũng không gần
Cô gái không còn sợ.

Mệt mỏi vì nụ hôn 
Họ hẹn nhau sẽ gặp
Khi mặt trời đã khuất
Giấc ngủ giữa trời đêm
Và lữ hành đang khóc.

Người cha tóc bạc trắng
Cô gái vội đi tìm
Trước ánh mắt yêu thương
Giống như quyển sách thánh
Cô thấy sợ, thấy run.

“Ona, sao tái nhợt
Tại vì sao con run
Tại vì sao con buồn?
Mái đầu cha đã bạc
Giờ tóc bạc nhiều thêm”. 

A Little Girl Lost

Children of the future age,
Reading this indignant page,
Know that in a former time
Love, sweet love, was thought a crime.

In the age of gold,
Free from winter's cold,
Youth and maiden bright,
To the holy light,
Naked in the sunny beams delight.

Once a youthful pair,
Filled with softest care,
Met in garden bright
Where the holy light
Had just removed the curtains of the night.

Then, in rising day,
On the grass they play;
Parents were afar,
Strangers came not near,
And the maiden soon forgot her fear.

Tired with kisses sweet,
They agree to meet
When the silent sleep
Waves o'er heaven's deep,
And the weary tired wanderers weep.

To her father white
Came the maiden bright;
But his loving look,
Like the holy book
All her tender limbs with terror shook.

'Ona, pale and weak,
To thy father speak!
Oh the trembling fear!
Oh the dismal care
That shakes the blossoms of my hoary hair!'




Đứa trẻ lầm lạc


 ĐỨA TRẺ LẦM LẠC

“Làm sao kính trọng và yêu người khác
Như ta vẫn yêu chính bản thân mình
Hoặc thừa nhận ý nghĩ của người khác
Là quan trọng hơn ý nghĩ của mình.

Và Cha ơi, làm sao con có thể
Yêu Cha hay anh em ở bên mình?
Con yêu Cha như yêu con chim non
Nhặt những mẩu vụn rơi bên cánh cửa”.

Vị linh mục ngồi gần nghe đứa trẻ
Vội vàng chộp lấy tóc đứa bé con
Nắm cổ áo, kéo cậu bé lên đàn
Và những người xung quanh đều ủng hộ.

Ông bước lên đàn cao và nói rõ:
“Đây chính là con quỉ đội lốt người
Điều bí ẩn ở trần thế xưa nay
Nó muốn hiểu bằng đầu óc bé nhỏ”.

Tiếng khóc của bé con không nghe rõ
Cha mẹ khóc lóc cũng chỉ hoài công
Họ lột hết, chỉ còn chiếc áo con
Dùng dây xích trói quanh người để giữ.

Và thiêu cậu bé ở nơi thiêng liêng
Nơi nhiều người từng bị thiêu trước đó
Mẹ và cha khóc lóc cho uổng phí
Điều này Người có thấy, hở Albion?
_______________
*Albion là tên gọi cũ của nước Anh. 

A Little Boy Lost

'Nought loves another as itself,
Nor venerates another so,
Nor is it possible to thought
A greater than itself to know.

'And, father, how can I love you
Or any of my brothers more?
I love you like the little bird
That picks up crumbs around the door.'

The Priest sat by and heard the child;
In trembling zeal he seized his hair,
He led him by his little coat,
And all admired his priestly care.

And standing on the altar high,
'Lo, what a fiend is here!' said he:
'One who sets reason up for judge
Of our most holy mystery.'

The weeping child could not be heard,
The weeping parents wept in vain:
They stripped him to his little shirt,
And bound him in an iron chain,

And burned him in a holy place
Where many had been burned before;
The weeping parents wept in vain.
Are such things done on Albion's shore? 




Cây thuốc độc


 

CÂY THUỐC ĐỘC

Khi người bạn của tôi làm tôi giận
Tôi ghìm lòng và cơn giận qua mau
Khi kẻ thù của tôi làm tôi giận
Tôi lặng im nhưng cơn giận dâng trào.

Tôi giấu nó trong sợ hãi xa xôi
Đêm và sáng cùng nước mắt của tôi
Với mưu chước mềm mỏng và gian dối
Và tôi đem sưởi ấm bằng nụ cười.

Và nó lớn lên, đêm cũng như ngày
Như quả táo đã chín ở trên cây
Khi kẻ thù của tôi nhìn thấy nó
Thì nhận biết rằng chính nó của tôi.

Thế rồi cũng đến một đêm tối trời
Kẻ thù lẻn vào khu vườn của tôi
Và sáng ra tôi vui mừng nhận thấy
Kẻ thù tôi nằm bất động dưới cây.

A Poison Tree

I was angry with my friend; 
I told my wrath, my wrath did end. 
I was angry with my foe: 
I told it not, my wrath did grow. 

And I waterd it in fears, 
Night & morning with my tears: 
And I sunned it with smiles, 
And with soft deceitful wiles. 

And it grew both day and night. 
Till it bore an apple bright. 
And my foe beheld it shine, 
And he knew that it was mine. 

And into my garden stole, 
When the night had veild the pole; 
In the morning glad I see; 
My foe outstretched beneath the tree.




Nỗi buồn con trẻ

 


NỖI BUỒN CON TRẺ

Mẹ tôi rên rỉ, bố tôi khóc
Tôi rơi vào thế giới hiểm nguy
Bất lực, trần truồng và khóc thét
Giống như con quỉ trong đám mây.

Trong vòng tay cha tôi cựa mình
Tôi bị buộc ràng vì quấn tã
Trong khi mệt mỏi tôi nghĩ rằng
Tốt nhất chúi đầu vào ngực mẹ.

Infant Sorrow

My mother groaned, my father wept:
Into the dangerous world I leapt,
Helpless, naked, piping loud,
Like a fiend hid in a cloud.

Struggling in my father's hands,
Striving against my swaddling bands,
Bound and weary, I thought best
To sulk upon my mother's breast. 



London

 


LONDON

Tôi đi lang thang qua từng con phố
Bên nước sông Thêm đang chảy lững lờ
Tôi nhìn thấy cảnh khắp nơi nghèo khổ
Nỗi buồn trên những gương mặt xác xơ.

Trong tiếng khóc của mỗi người đàn ông,
Trong tiếng trẻ con khóc vì sợ hãi
Tôi nghe tiếng xiềng xích của tâm linh
Trong những lời nguyền mà tôi nghe thấy.

Tiếng người thông ống khói đang than vãn
Đang làm cho u ám cả nhà thờ
Và tiếng thở dài của bao người lính
Xuyên bức tường của Cung điện Hoàng gia.

Nhưng nửa đêm còn kinh hoàng hơn nữa
Có tiếng kêu la của gái làm tiền
Tiếng khóc thét của những trẻ sơ sinh
Và xe tang cho những đôi vừa cưới.

London

I wander thro' each charter'd street,
Near where the charter'd Thames does flow. 
And mark in every face I meet
Marks of weakness, marks of woe.

In every cry of every Man,
In every Infants cry of fear,
In every voice: in every ban,
The mind-forg'd manacles I hear 

How the Chimney-sweepers cry
Every blackning Church appalls, 
And the hapless Soldiers sigh
Runs in blood down Palace walls 

But most thro' midnight streets I hear
How the youthful Harlots curse
Blasts the new-born Infants tear 
And blights with plagues the Marriage hearse.



Thứ Năm, 7 tháng 1, 2021

Vườn tình



VƯỜN TÌNH

Tôi trở lại khu vườn tình yêu xưa
Nơi đùa chơi trên cỏ hoa ngày bé
Lại nhìn thấy tháp chuông của nhà thờ
Đứng giữa màu xanh ngập tràn hoa cỏ.

Những cánh cửa tháp chuông đóng im lìm
“Không được mở” – chữ đề trên cánh cửa
Tôi quay trở lại với khu vườn tình
Đâu rồi cỏ hoa êm đềm ngày cũ?

Tôi nhìn quanh, bốn phía toàn mồ mả
Bên một nấm mồ cha mặc áo đen
Đọc bản thánh ca, giọng trầm buồn bã
Niềm vui tôi tan vào bụi tầm xuân.

The Garden of Love

I went to the Garden of Love, 
And saw what I never had seen: 
A Chapel was built in the midst, 
Where I used to play on the green. 

And the gates of this Chapel were shut, 
And Thou shalt not. writ over the door; 
So I turn'd to the Garden of Love, 
That so many sweet flowers bore. 

And I saw it was filled with graves, 
And tomb-stones where flowers should be: 
And Priests in black gowns, were walking their rounds, 
And binding with briars, my joys & desires.


 

Hoa huệ

 


HOA HUỆ

Hoa hồng e lệ có gai che chở
Còn cặp sừng bảo vệ chú cừu non
Nhưng hoa huệ với sắc đẹp trắng trong
Chỉ tình yêu – huệ không cần gì cả.

The Lilly

The modest Rose puts forth a thorn,
The humble sheep a threat’ning horn:
While the Lily white shall in love delight,
Nor a thorn nor a threat stain her beauty bright.



Ôi, Hướng dương



ÔI, HƯỚNG DƯƠNG

Ôi, hướng dương! Mệt mỏi theo thời gian
Từng bước đi của mặt trời tính đếm
Xứ sở vàng ánh kia vẫn xa xăm
Nơi kết thúc con đường người du lãng.

Về nơi đó, từ ngôi mộ tối tăm
Cả cô gái trong áo quan màu trắng
Cả chàng trai chất chứa những ước mong
Về nơi hướng dương của tôi muốn đến.

Ah! Sun-flower

Ah Sun-flower! weary of time,
Who countest the steps of the Sun:
Seeking after that sweet golden clime
Where the travellers journey is done. 

Where the Youth pined away with desire,
And the pale Virgin shrouded in snow: 
Arise from their graves and aspire, 
Where my Sun-flower wishes to go.